Em hàng xóm vú to và chiếc lồn hồng rực nhiều nước. Vậy thì cô ấy đã nghĩ gì khi lại ở bên tôi lúc này. Cô ấy chỉ muốn có người đi cùng hay cô ấy đã quen với việc có tôi ở bên cạnh rồi. Hay tôi chỉ đang đa cảm? Tôi nắm bàn tay nhỏ bé của cô ấy và bước xuống phố. Tôi biết hình như có một khách sạn gần đây nhưng tôi không chắc nó ở đâu. Tiểu Linh không từ chối việc tôi nắm tay cô ấy. Nhưng thực ra tay cô ấy lạnh hơn tôi nghĩ. Anh có bị lạnh không? Ồ, không. Tôi tìm thấy một khách sạn trông bình thường gần đó. Nó có cảm giác không được tốt lắm, và có lẽ nó đã không vượt qua được cái gọi là kiểm tra hỏa hoạn. Cũng có thể có trường hợp chụp ảnh bí mật diễn ra. Nhưng nó thực sự tốt cho tôi. Dù sao thì cũng chỉ có một hoặc hai giờ thôi, và không ai biết tôi cả. Tôi không phải người nổi tiếng, cho dù có bị chụp lén, tôi cũng có thể không nhận ra chính mình. Tôi và Tiểu Linh bước vào khách sạn, khách sạn trông hơi cũ. Ngay cả những chiếc ghế sofa ở cửa cũng trông hơi lịch sử. Tôi chọn một phòng ở quầy, còn Tiểu Linh thì đứng phía sau tôi có chút ngượng ngùng. Bên cạnh ghế sô pha có hai người đàn ông trung niên mặc vest đang nhìn Tiểu Linh với vẻ mặt tà ác. Tôi cũng nhìn thấy sự ghen tị trong mắt họ. Dường như tôi đang nghĩ rằng một chàng trai kín đáo như tôi lại có thể bắt được một cô gái xinh đẹp như vậy. Tiểu Linh trốn ở phía sau tôi.

Em hàng xóm vú to và chiếc lồn hồng rực nhiều nước

Em hàng xóm vú to và chiếc lồn hồng rực nhiều nước